Trong tiến trình lịch sử mở đất và giữ đất của dân tộc, An Giang là vùng đất khai phá sau cùng của cư dân người Việt nơi tuyến đầu biên giới Tây Nam tổ quốc. Bằng sức lao động cần cù dũng cảm và trí tuệ, cộng đồng các dân tộc ở An Giang đã keo sơn gắn bó chế ngự thiên nhiên, thú dữ, họ đã biến rừng rậm đất hoang thành ruộng vườn, thị trấn đông vui trù phú. Họ đã làm cho đất và nước hòa quyện vào nhau góp phần vun bồi cho An Giang ngày một giàu đẹp hơn.
Địa hình An Giang là vùng đồng bằng nhưng lại có núi (vùng Bảy núi nằm ở phía Tây Nam chạy dọc theo tuyến biên giới Campuchia), đơn vị hành chính gồm: 2 thành phố (Long xuyên, Châu Đốc), 2 thị xã (Tân Châu, Tịnh Biên) với các huyện: Châu Thành, Châu Phú, Chợ Mới, Phú Tân, Thoại Sơn, Tri Tôn, và An Phú
Diện tích 3.424 km2 với dân số trên 1.9 triệu người, theo thống kê của Cục thống kê tỉnh An Giang, năm 2023, An Giang có 4 dân tộc sinh sống lâu đời: Kinh, khmer, Hoa và Chăm.
Người Kinh sống khắp nơi trong tỉnh, người Khmer sống tập trung ở : Tri Tôn, Tịnh Biên, một số ít ở Châu Thành, Thoại Sơn.
Người Hoa sống chủ yếu ở các trung tâm thành phố, thị xã, thị trấn mà tiêu biểu là thành phố Long Xuyên và thành phố Châu Đốc.
Hơn 250 năm về trước nhóm cư dân người Kinh đầu tiên đã đến vùng đất An Giang, họ cùng nhau khai khẩn đất hoang, lập làng biến vùng đất hoang vu trở nên trù phú, đoàn kết định cư ổn định đời sống. Bên cạnh nghề nông hoàn chỉnh thì nghề đánh bắt cá thủy sản cũng phát triển: các tay lưới, lờ lọp, nơm, nghề nuôi cá bè và làm khô cá tra phồng thu một nguồn lợi xuất khẩu đáng kể.
Giới thiệu một số hình ảnh sinh hoạt của cư dân người Kinh vào những năm 1929- 1935 như: Kênh rạch An Giang xưa, bến thuyền đặc trưng của vùng sông nước An Giang……..Thương nghiệp đóng vai trò khá quan trọng, tạo sự lưu thông phân phối hàng hóa trong vùng và các vùng lân cận, hình ảnh chợ nổi là một nét rất đặc trưng của vùng sông nước An Giang.
Được thiên nhiên ưu đãi là vùng sông nước, lượng phù sa bồi đắp hàng năm nên An Giang là một vựa lúa của Đồng bằng sông Cửu Long. Các nông cụ được sử dụng là trang lúa, bàn cào, mỏ sải, leng, xuồng, cuốc chét… sa quạt, bộ thẻ đếm lúa, bồ lúa, cối chày, cối xay lúa, cối xay bộ, táo đong lúa…
Các vật dụng được sử dụng trong sinh hoạt hằng ngày như: máy hát đĩa, bàn ủi, ống gà tiết kiệm, bộ dụng cụ làm bánh…
Trong lễ hội sinh hoạt hàng ngày trang phục đặc trưng của dân tộc Kinh là áo bà ba, áo dài khăn đóng.
Giới thiệu với đoàn đây là gian chính trong ngôi nhà người Việt ở Nam Bộ, nhà có những đặc trưng riêng, thể hiện qua cách bố cục, kết cấu vật liệu xây dựng và cách bài trí nội thất.
Dù thô sơ đơn giản hoặc to lớn cầu kỳ đều có sự phân định rạch ròi giữa nhà trên và nhà dưới. Nhà dưới là không gian sinh hoạt thường ngày của mọi thành viên trong gia đình, nhà trên chiếm vị trí trang trọng nhất. Đó là nơi dành cho việc thờ phượng và tiếp khách, thông thường nhà có 3 gian : gian giữa được bố trí thờ tổ tiên, phía trước đặt bộ trường kỹ để tiếp khách, hai gian bên kê bộ bàn ghế và bộ ván gõ để khách dùng cơm và nghỉ ngơi, đôi khi sinh hoạt đờn ca tài tử.
Người Việt lấy việc thờ cúng tổ tiên làm trọng, mọi thành viên trong gia đình, bất kể giàu nghèo đều có bàn thờ trong nhà, giỗ kỵ ông bà là dịp để con cháu đoàn tụ, cùng nhau hướng tới một cuộc sống hoàn thiện hơn.
Giới thiệu với đoàn một số hiện vật được thờ tự trong các ngôi đình như: chiêng, gối thờ, trống cái đại cổ, mỏ, bộ lỗ bộ… bộ sưu tập đỉnh đồng, bộ sưu tập bình hoa bằng đồng.
An Giang tuy là vùng đất mới thành lập nhưng đã quy tụ nhiều bậc sĩ nhân hiền tài đến đây hun đúc tinh thần yêu nước như: Nguyễn Hữu Cảnh,Thoại Ngọc Hầu, Trần Văn Thành, Nguyễn Sinh Sắc.. nên trên khắp mảnh đất An Giang đâu đâu cũng ghi dấu công ơn của họ . (Giới thiệu ảnh các di tích: Đình Châu Phú, cảnh rước sắc thần Thoại Ngọc Hầu về Miếu Bà trong ngày lễ vía Bà Chúa Xứ Núi Sam, Chùa Giồng Thành…)
An Giang là nơi ra đời và và phát triển 3 dạo giáo là: Bửu Sơn kỳ hương (do Đoàn Minh Huyên sáng lập, nguyên lý hành đạo: lấy học phật tu nhân làm nền tảng giáo lý của đạo, học phật và làm theo lời phật dạy), Tứ ân hiếu nghĩa ( do ông Ngô Tự Lợi sáng lập năm 1869, nguyên lý hành đạo gần giống với Bửu Sơn kỳ hương, Tứ ân là: Ân tổ tiên cha mẹ, ân đất nước, ân tam bảo, ân đồng bào nhân loại, hình tượng thờ tự là tấm trần điều ( giới thiệu ảnh Chùa Phước Điền, chùa Thới Sơn, chùa Phi Lai, Tam Bửu…một số hiện vật thờ tìm thấy trong tổ đình của đạo).
Phật giáo Hòa Hảo là đạo giáo có số lượng tín đồ chiếm rất lớn, đạo do ông Huỳnh Phú Sổ sáng lập ngày 18/5/1939 tại làng Hòa Hảo. Căn bản giáo lý của đạo bắt nguồn từ đạo phật: khuyên dạy tín đồ tu nhân tích đức, từ bi bác ái, luật nhân quả, hình tượng thờ là tấm trần dà ( chỉ ảnh Toàn cảnh An Hòa tự)
Đạo cao đài là đạo giáo được thành lập ở tỉnh Tây Ninh có tên gọi Đại đạo tam kỳ phổ độ. Đạo phản ánh tất cả chân lý của đạo Phật , Khổng , Lão,hướng về đấng tối cao là Ngọc Hoàng thượng đế. Hằng ngày các tín đồ làm lễ tại Thánh thất hay điện thờ Phật mẫu. Tượng thờ chính của đạo là Thiên nhãn rọi sáng khắp nhân gian.( chỉ ảnh Thánh thất cao đài phường Bình Khánh).
Đạo công giáo có mặt ở An Giang từ rất sớm(1778), Nhà thờ cù lao Giêng là nơi phát triển sớm nhất của đạo( Đạo công giáo thờ phụng Chúa cứu thế Jêsu con đức chúa trời, tượng Đức mẹ Maria, Thánh cha Jusê). Đạo Tin lành có cùng nguồn gốc với đạo công giáo( điểm khác là chỉ thờ Chúa, không thờ hình tượng, các thánh và sự tin theo Chúa thể hiện qua Kinh thánh. Ngày nay hệ thống các Nhà thờ và tín đồ đạo Công giáo và Tin lành có mặt khắp nơi trong tỉnh.
Kính thưa quí đoàn: tín ngưỡng dân gian hay đạo giáo nào cũng dạy con người làm lành tránh dữ, đoàn kết yêu thương nhau hướng đến một cuộc sống tốt đẹp và cùng nhau xây dựng quê hương An Giang ngày càng giàu đẹp, ấm no, hạnh phúc. Phần thuyết minh phòng trưng bày văn hóa dân tộc Kinh đến đây là kết thúc xin mời quí đoàn xem tiếp các phòng trưng bày tiếp theo.
Tác giả: admin
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
GIỜ THAM QUAN
Sáng Từ 8h đến 12h
Chiều Từ 13h30 đến 17h
Tất cả các ngày trong tuần (Trừ thứ Hai).